Thơ: Độc hành
19/05/2021Lăng Thiên, LS.STHƠ VĂN
Con đường nào rồi cũng đi đến đích
Lối đi nào cũng hạnh phúc, chông gai
Nhưng lối đường Chúa hài lòng vui sướng
Là độc hành chỉ riêng với mình con
ĐỘC HÀNH
Con đường nào rồi cũng đi đến đích
Lối đi nào cũng hạnh phúc, chông gai
Nhưng lối đường Chúa hài lòng vui sướng
Là độc hành chỉ riêng với mình con.
Con hãi sợ, chùn chân, trật bước
Không bởi đường dài lắt léo, cheo leo
Không bởi cô đơn, vâng phục, khó nghèo
Nhưng là bởi tình yêu này quá lớn
Tim vỡ tung mỗi khi mình tiếp tục
Với sức hèn con bước nổi làm sao?
Đã bao phen con đắn đo, ngần ngại
Bởi biết rằng phận bất xứng hồng ân
Con đâu biết Chúa buồn con nhiều lắm
Vì trong đời để thiếu vắng cậy trông
Thiếu tin yêu, tình say mến nồng nàn
Mà hờ hững muốn quay lưng bỏ cuộc
Vâng! Lạy Chúa từ nay con phó thác
Nên thế nào tùy ý Chúa định cho
Con chỉ xin suốt đời tìm yêu mến
Yêu mọi người, yêu Chúa thực lòng con.
Lăng Thiên, LS.S